Etymology

1. thunderclap

noun. a single sharp crash of thunder.

Etymology

  • clap (English)
  • clæppan (Old English (ca. 450-1100))
  • thunder (English)
  • þunor (Old English (ca. 450-1100))

2. thunderclap

noun. a shocking surprise.

Etymology

  • clap (English)
  • clæppan (Old English (ca. 450-1100))
  • thunder (English)
  • þunor (Old English (ca. 450-1100))